Monday 20 April 2015

3 LẦN GẶP NÀNG

3 LẦN GẶP NÀNG
Tôi biên câu chuyện này để đáp lời lại câu chuyện mà cô Thiện Đỗ biên hôm hổm. Cô cổ chỉ gặp nàng có 2 lần rồi ôm mối tiếc hận thiên thu! Còn tôi thì gặp Nàng những 3 lần, và nói rõ ở đây là “gặp” tức là phải có gì đó chứ không phải là nhìn thấy nhau đâu nhé, mặc dù cũng không khá hơn là mấy so với cô Thiện, đcm...
Bài hơi dài, biên hết 4 tờ A4 mỏi cả tay. Cô nào kiên nhẫn thì nên thẩm hết, còn cô nào không ưng thì cứ like đểu hay quăng gạch đá cũng được, tùy, đcm…
--------------------------------
Ngảy tôi mới ra trường đi làm vào khoảng năm cuối của thập niên 90, công tác tại 1 công trường xây dựng tại Thôn Trà Bá - Pleiku - Gia Lai. May mắn chỗ là cơ quan cũng gần công trường nên anh em tối đều về ngủ tại nhà tập thể phía sau cơ quan.
Gần cơ quan mấy bước có quán cà phê có 2 chị em xinh rất, cô chị cưới chồng đúng lúc tôi vừa lên nhận công tác được 1 tuần. Bọn tôi hầu như sáng nào cũng đóng đô tại đây để bú cà phê trước khi hối hả chạy xuống công trình. Đến chiều tối lại tụm lại đây lúc cà phê, lúc rủ nhau đàn hát, mà kỳ thực là chủ yếu để nhìn cho được đôi chị em xinh-thơm-ngon kia hòng buông lời trêu ghẹo, nhìn vếu, nhìn mông... cho thỏa chí tang bồng của tuổi trai mới lớn, hẳn để tối về tưởng cmn tượng mà ...sóc lọ!
Cô em bà con cô chị, người ngoại tỉnh (dân Sịa - Huế) trông mũm mĩm, trắng nõn, thơm ngon hơn cả cô chị, người khá hoạt bát, giọng Huế đặc. Cô cổ hơi lùn nhưng bù lại khuôn mặt tròn và đẹp như trăng rằm, đôi mắt thì đẹp như bồ câu non. Và đặc biệt, do lùn nên vòng 1, vòng 3 trông cứ ngồn ngộn mặc dù cô cổ cũng chỉ mới khoảng 19, 20 tuổi! Đcm, cứ mỗi lần cô cổ bưng cà phê ra, cuối xuống dọn bàn là ông đếch nào cũng chằm hăm nhìn vào chỗ nhạy cảm, (chắc) nuốt nước miếng ừng ực vì cái thân hình mũm mĩm, thơm tho mùi gái tơ... Tôi cũng đéo phải ngoại lệ và không thể không thích nàng, và ao ước dù chỉ là trong suy nghĩ!
Rất nhiều đám thanh niên choai choai, và kể cả đám trai ngẫn trong cơ quan tôi đều tán tỉnh 2 chị em. Tuy nhiên sau khi cô chị tìm được cọc thì mọi sự tập trung đổ dồn vào cô em vếu mông nảy nở kia mà đéo biết cái sự thật sau này.
Hổi vẫn còn hay cúp điện, mà tối còn sớm mà cúp điện thì chỉ còn mỗi trò đàn hát nghêu nga kèm bú rượu. Và có lẽ theo thói quen có trước đó, bọn tôi hay tụ tập tại quán của 2 cô cổ hoặc ngồi tại cơ quan mình cách quán mấy bước có 2 cây ghi ta cùng chơi, cùng hoà âm, cùng hát và bú thêm chút rượu nước nhất của dân phố núi nấu. Cái thứ rượu chỉ thua rượu Bầu Đá của Bình Định chút ít, bú đến đâu thấy nóng đến đó trong cổ họng. Những lần ấy, lời ca, tiếng đàn chếnh choáng trong men rượu, trong hơi sương lành lạnh của tiết trời về đêm ở phố núi đã phần nào vơi đi nỗi nhớ nhà của thằng trai mới lớn, mới ra ràng như tôi.
Dưng quan trọng nhất, và thật là diễm phúc khi có lần, cô em quán cà phê, hẳn cũng nhớ quê hương ngoài Huế hoặc cũng có chút máu văn nghệ mà lân la lại gần ngồi nghe. Sau hôm đầu e ngại không dám tham gia khi bọn tôi mời vào hội văn nghệ thì lần thứ 2, cô cổ và cả cô chị đã lấy chồng cùng tham gia nhiệt tình mỗi lần bọn tôi đàn ca hát hót.
Nàng hát khá hay, còn thằng tôi dek thuộc loại đẹp giai, ngựợc lại trông mặt hãm tài rất, nhưng bù lại chơi ghi ta cũng kha khá, hát hò thì cũng hơn phò chút đỉnh! Thế dưng khi thằng tôi sa vào cái chốn gần núi xa đồng bằng ấy, bổng dưng trở thành ngôi sao sáng trong cái đám sao của cơ quan đéo hẹn ngày sáng kia!
Thế là tôi được nàng quan tâm rất, nhất là khi thằng tôi, made in Đà Nẵng city, cất câu ca "Chứ đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh..." hay "Chiều nay mưa trên phố Huế..." thì nàng chú tâm thẩm lắm. Trong cơn chếnh choáng men rượu, có thêm chút động lực, tôi hát hay hơn, đàn bốc hơn, và thỉnh thoảng tôi liếc qua nhìn, nàng e thẹn quay mặt đi chỗ khác, đôi mắt có vẻ ướt ướt, tôi lúc đó đéo hiểu nàng nhớ nhà hay "cảm" tôi cũng nên, he he. Dĩ nhiên, sau đó, tôi thấy nàng có vẻ thích tôi mỗi khi tôi và đồng bọn qua uống café sáng. Và câu chuyện 3 lần gặp nàng xem như bắt đầu từ đây!
Lần đầu tiên.
Hôm ấy, cô chị không đi cùng, nàng ngồi gần chỗ tôi đàn. Dĩ nhiên, tôi đã được cái đám ông lừa trong cơ quan cấp cho Quota để có cái diễm phúc đó vì xét trong cả cái đám trai đần độn xấu giai nghèo hèn của cơ quan thì tôi có vẻ là nghệ sỹ hơn cả nên được ưu tiên!
Hôm hổm trời sáng trăng non, đúng ngày cúp điện, cả đám ngồi quây tròn trên cái chiếu để trước hiên của cơ quan. Nàng hát cùng tôi 1 bài về Huế, đôi mắt nàng dưới ánh trăng lạnh lẽo của núi rừng trông đẹp lạ lùng. Tôi có cảm giác như rơi tự do mỗi khi nhìn vào đôi mắt sâu và ươn ướt ấy. Tôi lại đàn hăng hơn, hát hay hơn, và tất nhiên bú rượu nhiều hơn. Cảm giác đê mê, sung sướng khi đùi nàng khẽ chạm vào đùi tôi, làm cái ông củ cặc của tôi nó cứ cứng ngắt không thôi…
Khi đã đến lúc gay cấn nhất, 3 ông lừa đồng bọn, như thỏa thuận, lần lượt đánh bài chuồn! Ông thì bảo đi toilet, ông thì bảo về phòng mở cửa khóa cho ông lừa khác vào, ông thì bảo đi mua thêm đồ để cắn bú… Nàng không mảy may nghi ngờ gì. Thế là cơ hội đến. Được 1 lúc thì tôi ngưng đàn ghi ta, hòng chuyển sang … đàn bà. Nói thế để các cô hiểu bởi khi còn đi học, tôi cũng đã có một mối tình và đã hửi mùi đàn bà rồi!
Tôi cầm tay nàng, nàng để yên. Tôi kéo nàng về phía mình, nàng không phản đối. Thế là tôi choàng luôn cả 2 tay vòng qua lưng nàng, cả thân hình ấm nóng của nàng nằm trong vòng tay tôi như muốn hưởng ứng hành động đó. Một quả hôn môi được gấp gáp quăng ra sau mấy câu đường mật, dưng nàng ngậm kín miệng lại, ú ớ cái gì đó tôi đéo hiểu.
Nhẽ kinh nghiệm hơn chút, tôi đã phải từ từ mà tốn, ai dè, đcm, cái máu ông dê sẵn trong tuổi trai mới lớn, lại lâu ngày xa nhà nó phát tác không đúng lúc giữa cái chốn rừng núi hoang dã kia. Tôi lật đật mở luôn cái khóa áo ngực của nàng, hòng hốt luôn bộ ngực nóng bỏng căng tròn mà hằng ngày chỉ nhìn qua 2 lớp vải và tưởng tượng!
Các cụ bảo “dục tốc bất đạt”, nhẽ đéo sai trong trường hợp này tí nào!
Nàng xô tôi ra, tôi chưa kịp hiểu chuyện gì thì… “Bốp!”
Nàng quất luôn 1 cái tát như trời giáng vào mặt tôi! Đcm, trời Gia Lai hôm ấy trăng đang sáng nhàn nhạt bỗng nổi lên đầy các ông sao!
Nàng đứng dậy, kéo áo và bỏ chạy về quán, tôi chỉ kịp nhìn thấy hình như nàng khóc. Và dĩ nhiên, một thằng trai mới lớn như tôi hồi đó đéo thể hiểu lý do tại sao và cũng đéo hiểu tâm trạng của nàng thế nào!
Tôi ốm. Nằm luôn tại khu tập thể 2 ngày không đi làm. Đéo nuốt nổi cơm, nhờ chị đầu bếp chưng cho bát cháo và chỉ húp được cháo trong tiếng cười chê ngặt nghẽo của lũ ngẫn con trai cùng cơ quan! Tôi ốm có thể do bị cảm lạnh, hoặc có thể do uống quá nhiều rượu, hoặc có thể do bị đau, cái đau của kẻ thất tình mới lớn!
Ngày thứ 3 tôi đi làm lại bình thường nhưng không ghé quán uống café. Ngày thứ 4, tôi bị lũ ngẩn kéo lại vào quán café buổi sáng. Nhác thấy tôi từ xa, nàng quay mặt đi chỗ khác và cũng đếch đem café ra bàn tôi mà để cho cô chị mang ra. Thế là xong, tôi nghĩ vậy, và cảm thấy xấu hổ vì cái sự dục tốc ngu ngốc của mình, một cục nhọ nổi lên…
Húp vội 2 ngụm café, tôi kiếu đau bụng về sớm và đi làm luôn, cũng đéo thèm ngoảnh lại xem nàng ở trỏng thế nào.
Lần thứ 2.
Tình cảm là cái thứ lạ lùng. Đúng lúc tôi nghĩ xong rồi, thừa nhận thất bại với lũ ngẫn, và chuẩn bị nhường sân lại cho 1 thằng ngẫn khác trong cơ quan, là ngôi sao sáng thứ 2 sau tôi, sẽ tán tỉnh nàng, thì bất ngờ xảy ra!
Tối đó, trời cũng đã khuya, chắc cũng là lúc quán cafe đóng cửa xong, tại căn phòng trong khu tập thể, tôi đang tranh thủ vật lộn với mấy cái bản vẽ công trình để bóc khối lượng chuẩn bị mai nộp cho sếp lập hồ sơ thanh toán. Bỗng có tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ rồi nàng thò đầu vào, nhoẻn 1 nụ cười thiên thần! Chưa hiểu chuyện gì thì nàng ngoắt ngoắt tôi ra.
Tôi bất ngờ rất dưng cũng thấy vui vui, quẳng hết mọi thứ đang làm, tôi khoác vội chiếc áo rồi lẻn ra ngoài cùng nàng trong màn đêm tối om, hơi sương lành lạnh. Nàng cầm tay tôi dẫn đi, đéo biết là đi đâu, tôi cứ đi theo sau. Hóa ra là đi vòng ra đằng sau góc nhà tập thể, nơi có cái lùm cây kín đáo, bảo đảm không ai biết, không ai thấy!
Không nói không rằng, nàng ôm ghì lấy tôi hôn vào môi, nút lưỡi tôi như thể là cả thế kỷ chưa được hôn liền ông! Thằng tôi, dĩ nhiên đéo thể nào từ chối cơ hội trời cho đó. Cảm giác cứ như từ địa ngục bước 1 nhát lên tới thiên đàng! Nói thật là sướng rất khi được ôm hôn, dụi đầu vào bộ ngực nảy nở, trắng muốt, ấm nóng kia mà bú mà bọp... Nàng cuống quýt kéo tôi nằm luôn xuống bãi cỏ, à mà lúc đó cũng đéo phân biệt là bao nhiêu phần cỏ, bao nhiêu là phần bùn đất đỏ và dơ bẩn mức nào. Tôi kéo áo nàng, nàng cởi quần tôi... Do quá bất ngờ với kịch bản sung sướng từ trên trời rơi xuống nên thằng tôi phấn khích quá các cô ạ. Đcm, sau 1 lúc làm tình, bọp, bú, thì đến lúc quan trọng nhất, chưa kịp bỏ được cái của nợ vào nơi cần bỏ thì nó đã xuất cmn tinh ào ạt lên đùi nàng rồi! Nằm ôm, nuốt lưỡi 1 lúc thì nàng ngồi dậy bảo phải về vì đã trễ. Tôi bảo, chờ thêm chút nữa đi em, hòng chờ cho cái ông củ cặc hồi phục lại. Dưng nàng vẫn kiên quyết gài nút áo, kéo quần và đứng dậy đi về...
Về phòng tối hổm, tôi cứ nằm miên man trong đê mê sung sướng, ông củ cặc lại cương lên suốt khi cứ liên tưởng đến lúc làm tình, nuốt lưỡi nàng. Thế là phải sóc lọ cho ổng rồi ngủ thiếp đi.
Lần thứ 3.
Sáng thức dậy, tôi nghĩ có lẽ mối tình của tôi và nàng đã sang trang. Định bụng dấu kín không cho các ông ngẫn trong cơ quan biết, chờ đến khi sự việc vỡ lỡ ra cho chúng lác mắt chơi, tôi cứ nghĩ bụng như thế mà cứ cười rung rúc đắc thắng!
Nhưng, lại nhưng các cô ạ! Đời đéo thể ngờ được, cái cơ hội tạo ra sự bất ngờ đắc thắng kia của tôi nó đéo bao giờ đến.
Thì ra trước đó nàng đã có chồng rồi các cô ạ, điều tôi và cả đám ngẫn trong cơ quan đéo đủ trình mà thẩm ra. Trông nàng trẻ đẹp thế, nghĩ mấy vòng nhạy cảm của cơ thể ngồn ngộn kia chẳng qua do nàng thừa cân mà ra... Sau này tôi mới biết, nàng vì giận chồng, buồn bực chuyện gia đình mà bỏ lên Gia Lai đi chơi cho khuây khỏa và nhân tiện ở cùng bà chị quen biết (chứ không phải bà con) bán cafe luôn suốt tháng trời. Và việc gì đến thì đến lúc nó đến. Lão chồng sau một thời gian đi công tác, cứ nghĩ vợ bỏ về quê ở Sịa nên cũng không nghĩ đến việc đi tìm nàng làm gì. Thế nhưng sau đó, khi nhớ vợ, lão lại về Sịa đón nàng thì mới tá hỏa khi biết nàng không có ở đó. Hổi điện thoại di động và cả điện thoại bàn không phổ biến như bi giờ nên việc liên lạc, tìm nhau không hề đơn giản chút nào. Thế nhưng đến lúc lão cũng tìm ra và mò lên đến nơi để đón nàng về…
Buổi sáng café gặp nàng, và xem như là lần gặp thứ 3, và cũng là lần cuối cùng. Đcm, nàng không còn mặt tiền như lần trước mà vui rất, nói cười, giới thiệu ông xã mới lên Gia Lai đúng sáng sớm hôm nay và nhìn tôi như chẳng có chuyện gì xảy ra…
Bọn ngẫn chúng được dịp đúng ngẫn tò te, còn thằng tôi mặt nghệch ra không biết bao nhiêu lâu cho đến khi nàng vỗ vai cái đốp giới thiệu ông xã bằng cái giọng Huế ngọt xớt…
Tôi lờ mờ hiểu ra, thì ra nàng ban cho tôi cái ân huệ tối hôm qua nó vừa là có chút tình cảm trai gái phải lòng nhao, vừa là sự sắp đặt về thời gian mà nàng đã soạn trước kịch bản...
Đến bây giờ, sau 17 năm ngồi biên lại câu chuyện này, thằng tôi vẫn còn bồi hồi pha cảm giác rạo rực của thằng liền ông được thưởng ngoạn 1 cơ thể nảy nở thơm tho của gái mới lớn, à mà quên, gái vừa mới lấy chồng giữa chốn núi rừng hoang dã các cô ạ.
Và cũng thầm cảm ơn cuộc đời này đã mang đến cho mình nhiều tình huống sống và cung bậc tình cảm đéo thể nào ngờ được…

Theo fb Huy châu

No comments:

Post a Comment